Vì Sao Nói Tuổi Trẻ Nhiều Tham Vọng?

Cuộc đời này giống như câu nói chủ tịch Phạm Nhật Vượng: “Lỡ làm người rồi, không thể sống một cuộc đời phí hoài được”. Quả đúng như vậy đối với một người tuổi trẻ nhiều tham vọng như tôi, từ thời Vinmart + giai đoạn 2014 – 2019 tôi có đầu quân cho anh nhiệm kỳ 5 năm, tôi học được rất nhiều điều từ Vingroup giúp tôi trưởng thành hơn rất nhiều trong cách tư duy. Cho đến bây giờ, tôi có áp dụng vào quy trình từ Vingroup những bài học về tốc độ dự án, dịch vụ công ty và kỷ luật doanh nghiệp, bộ máy doanh nghiệp cá nhân của tôi đã đạt được hiệu quả hơn rất nhiều.

                                                                  CEO k-setup : Ông Vũ Minh Kha Giám Đốc Điều Hành 

Tôi vẫn nhớ những lời anh Vượng từng nói, rằng anh mong công ty sẽ tiếp tục làm “những điều đầu tiên” cho Việt Nam. Anh luôn nhắn nhủ các đồng nghiệp: “Đừng để cuộc sống trôi qua một cách vô nghĩa. Đừng để đến cuối đời bạn không có gì đáng nhớ hay đáng để kể lại. Sống mà không tạo ra giá trị thì thật buồn.” Còn riêng tôi, tôi luôn cảm thấy vô cùng tự hào khi Việt Nam có cái tên Vingroup, khi mình cũng đã từng là một trong những người được làm việc cùng anh.
Dẫu biết tuổi trẻ nhiều tham vọng, nhưng khát vọng làm giàu trở thành doanh nhân đâu phải ai cũng làm được. Nhiều người nhìn vào các tỷ phú sẽ thấy một hình ảnh oai phong, thành đạt – như những vị tướng lĩnh giữa thương trường. Cuộc sống của họ tưởng chừng chỉ toàn những điều xa hoa: nhà lầu, xe hơi, sáng ăn phở bò dát vàng, chiều chơi golf… Nhưng thực tế đằng sau ánh hào quang đó là những con người mang trong mình một tinh thần thép – làm việc không ngừng nghỉ, không khác gì những cỗ máy. Tuổi trẻ nhiều tham vọng đã hun đúc cho họ một ý chí khác thường. Họ bắt đầu từ hai bàn tay trắng, làm việc 12–15 tiếng mỗi ngày, có khi chỉ ngủ vài giờ. Tôi từng nghe kể, ông Bầu Hiển – Chủ tịch Ngân hàng SHB – thường xuyên về nhà ăn tối lúc 11–12 giờ đêm. Với họ, đó là chuyện bình thường.

Dù bạn làm nghề gì, ở vị trí nào, tinh thần cống hiến là điều không thể thiếu. Nhưng ở những người mang trong mình tuổi trẻ nhiều tham vọng, công việc không chỉ là trách nhiệm mà còn là lẽ sống. Họ làm việc vì danh dự cá nhân, vì gia đình, vì tương lai công ty – thậm chí là vì sự phát triển của đất nước. Thứ đáng sợ nhất đối với họ không phải là thất bại, mà là một ngày không còn được làm việc nữa – khi tuổi già và bệnh tật kéo đến. Chính nhờ những con người không ngừng vươn lên đó, Việt Nam mới có thể tiến xa hơn trên bản đồ kinh tế thế giới.

Trong số những doanh nhân Việt khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, không thể không nhắc đến ông Đặng Lê Nguyên Vũ – Tổng Giám đốc Tập đoàn Trung Nguyên. Từ một lò rang cà phê nhỏ chỉ vỏn vẹn 2m², với khát vọng lớn và niềm tin mãnh liệt của tuổi trẻ nhiều tham vọng, ông đã từng bước xây dựng nên thương hiệu Trung Nguyên – một trong những biểu tượng cà phê hàng đầu Việt Nam. Xuất phát điểm khiêm tốn, lại đến từ một quốc gia đang phát triển với muôn vàn thử thách, hành trình khởi nghiệp của ông và các cộng sự không hề bằng phẳng. Thế nhưng, ông Đặng Lê Nguyên Vũ luôn giữ vững niềm tin và truyền cảm hứng cho đồng đội, cho cộng đồng bằng một tinh thần mạnh mẽ:

“Người khác làm được thì ta làm được. Nước khác làm được thì Việt Nam làm được – và còn có thể làm tốt hơn thế.”

Chính nhờ tinh thần ấy – tinh thần của những người tuổi trẻ nhiều tham vọng, dám mơ, dám làm và không ngừng theo đuổi lý tưởng – ông đã biến điều không thể thành có thể, khẳng định vị thế cà phê Việt trên bản đồ thế giới.

Nhìn chung, ở Việt Nam, nhân viên làm việc 8 tiếng mỗi ngày. Vậy mà nhiều người vẫn than thở là công việc vất vả, áp lực. Tôi chỉ muốn so sánh với những người chạy Grab – họ làm việc dưới trời nắng mưa, mặt đối mặt với thời tiết, không điều hòa, không phàn nàn hay kêu ca. Trong khi đó, nhân viên văn phòng ngồi trong phòng mát lạnh, hoàn toàn không cảm nhận được sự khắc nghiệt bên ngoài. Có lẽ nên suy nghĩ lại một chút trước khi than phiền.

Đồng hồ điểm 16h50, đã thấy nhiều người liếc nhìn xung quanh rồi vội vàng thu dọn đồ đạc để chuẩn bị về. Trong khi đó, hệ thống camera AI đang âm thầm ghi nhận thái độ và ý thức làm việc của từng người mỗi ngày.

“Người lười thì luôn thấy việc nhiều, người siêng năng thì làm mãi cũng không hết việc.”

Thực tế, tôi thấy làm nhân viên là một công việc khá thoải mái: không phải lo đầu ra, không áp lực về tài chính, được nghỉ đúng giờ, ăn ngon, ngủ yên. Trong khi đó, những người làm chủ – các “tướng” của doanh nghiệp – phải làm ngày làm đêm để xoay dòng tiền, lo lương và giữ chân nhân sự.

Cuối cùng, tôi cảm thấy: Doanh nghiệp bây giờ đi làm thuê cho nhân viên thì đúng hơn cả.

Tuổi trẻ, chúng ta phải nuôi dưỡng khát vọng vươn lên trong sự nghiệp. Cuộc đời mỗi người đều có những thời điểm để phát triển, rồi cũng đến lúc phải dừng lại. Nếu không biết nắm bắt thời gian và trí tuệ của tuổi trẻ, thì cơ hội cũng chỉ mãi dậm chân tại chỗ.

Tôi vẫn nhớ mãi một câu chuyện mà anh quản lý từng kể khi tôi còn là sinh viên đi làm thêm:

“Có một anh khách quen hay đi xe ôm. Ban đầu, anh gọi người chở là anh xe ôm.
Vài năm sau, anh gọi là bác xe ôm.
Rồi thêm vài năm nữa, gọi là ông xe ôm… mất rồi.”

Khi tuổi tác tăng lên, ý chí và sức khỏe cũng dần suy giảm. Lúc đó, dù muốn, bạn cũng không còn đủ lực để theo đuổi những điều mình từng ước mơ.

“Đàn ông ai cũng có tham vọng thì mới đáng là đàn ông.”

Chúng ta hơn nhiều người ở chỗ: còn đủ sức ra đường kiếm tiền. Điều đáng sợ nhất không phải là công việc vất vả, mà là một ngày nào đó không còn việc để làm, và sáng mai thức dậy… không thể dậy nữa.

Tôi cần sức khỏe, cần trí tuệ để sống hết mình trong những năm tháng thanh xuân đầy nhiệt huyết. Để sau này, khi già đi, không bao giờ phải hối tiếc.

“Biết thế hồi xưa cố gắng thêm chút nữa… thì bây giờ đã khác rồi!”

CEO K-setup

.
.
.
.